Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

TÔI ĐI HỌC (tt)


        TÔI  ĐI  HỌC     (tt)


Trường Hải Diên Thanh là một trường quê nghèo, cách nhà tôi chừng 3 km, có 5 lớp nhưng ở 3 khu vực rải từ đầu đến cuối làng Hải Trình. Đầu làng, mượn nhà liêu của đình làng, có 2 lớp Hai và Ba. Cuối làng, mượn nhà dưới của một nhà thờ tộc của một họ trong làng làm lớp Một. Ở giữa làng là khu chính bố trí hai lớp Nhì và Nhất. Hai lớp này cùng học trong một nhà dài, quay lưng với nhau, ngăn lớp này và lớp kia bằng một bức màn đen và mỏng. Học bên này cứ nghe thông thống tiếng Thầy giáo bên kia giảng bài, học sinh ca hát…Trước khu vực này là một cái sân chơi nhỏ, nằm cặp con đường làng bằng đất và ngoài kia là con đầm dự trữ nước cho nông nghiệp dài từ làng tôi xuống đây và còn dài thêm vài cây số nữa, bề ngang  chừng 50m. Giờ chơi, chúng tôi ít khi chơi ở đây vì quá nhỏ mà thường sang chơi bên sân nhà thờ họ Hồ bên cạnh rộng và phẳng. Ngay ngày đầu tiên đi học, ra chơi ở sân này tôi suýt bị thằng Bốn đánh vì vẻ trắng trẻo, đẹp trai của con nhà thành thị. Thằng Bốn nổi tiếng du côn ở trường, lưu ban lớp Năm và lớn hơn tôi 2 tuổi. May mà có mấy thằng bạn cùng làng nhảy vào can và chạy vào “méc” thầy tôi. Thế nhưng chừng ba hôm sau, thằng Bốn phải theo mẹ  lên nhà tôi xin lỗi vì mẹ nó gọi ba tôi là anh, bà con chú bác ruột, và theo vai vế nó phải gọi tôi là anh! Từ đó thằng Bốn không bao giờ nhìn đến tôi và tôi được thoải mái học hành và nô đùa trong ngôi trường làng nghèo vì chẳng còn ai ăn hiếp tôi nữa!
     Lớp tôi có chừng ngoài 40 học sinh và được thầy chia làm 5 đội. Một đội nữ, 4 đội nam  là học sinh từ 4 làng đến đây theo học. Thầy chia như thể để chúng tôi có điều kiện sinh hoạt và học tập theo nhóm được thuận lợi. Lớp Bốn là Liên đội Bạch Đằng với bài hát Bạch Đằng Giang của Lưu Hữu Phước. Lớp Năm là Liên đội Lam Sơn với bài hát Nước Non Lam Sơn. Tên và bài hát của liên đội tùy học sinh chọn theo một số gợi ý của giáo viên chủ nhiệm. Cả hai bài hát này rất hay. Trước mỗi buổi học, học sinh phải đứng nghiêm hát Liên đội ca với sự dẫn giọng của lớp trưởng. Theo tôi, đây cũng là cách dạy lịch sử, hun đúc lòng yêu nước  cho các học sinh nhỏ tuổi.
    Dù là một trường làng nghèo nhưng hồi đó ít học sinh nên chúng tôi được học ngày hai buổi. Mỗi năm học mỗi học sinh chỉ phải nộp 3 đồng gọi là tiền Sinh hoạt hiệu đoàn. Sách giáo khoa gồm 5 cuốn: Toán, Quốc văn, Khoa học thường thức, Lịch sử và Địa lý. Những quyển sách này học sinh tự sắm hay có thể mượn của anh em hay bà con đã học những năm trước.Một tuần học năm ngày, thứ Năm và Chủ nhật nghỉ. Tiết đầu tiên của buổi học sáng luôn là hai môn Đức dục hay Công dân giáo dục. Mỗi sáng thứ hai giáo viên chủ nhiệm lại thay một câu cách ngôn mới trên bảng đen. Đây là những câu ca dao hay tục ngữ mà suốt tuần đó học sinh phải cố gắng học và hành như nội dung câu cách ngôn yêu cầu. Đại khái như: Lá lành đùm lá rách – Thương người như thể thương thân…Như vậy thời lượng dành cho giáo dục đạo đức nhiều hơn các môn khác nhiều.
   Bước vào năm lớp Nhì này chúng tôi được học một môn học mới mà chúng tôi thấy khó nuốt vì chẳng hiểu gì cả! Đó là Pháp văn. Thực dân Pháp đã không còn trên đất Việt nhưng ảnh hưởng văn hóa của họ vẫn còn. Thời gian này Anh văn chưa được dạy ở cấp tiểu học. Ở đây tôi nhớ một kỷ niệm vui vui. Cùng làng và học chung lớp với tôi có thằng Lắm. Ba nó ngày xưa, khi còn mồ ma thực dân, làm bồi cho người Pháp. Đại khái công việc của Ông ta  như là Osin vậy. Thời gian ông ta làm bồi chắc cũng lâu nên ông ta có thể nghe và nói tiếng Pháp bồi (loại tiếng chẳng có câu kéo, ngữ pháp gì). Từ khi biết thằng Lắm con ông học Pháp văn ông ta rất khoái và tự hào về vốn tiếng Pháp của mình. Một bữa tôi đến nhà thằng Lắm chơi gặp khi ba nó đang kiểm tra Pháp văn của con.với cái roi trong tay:
-         Cái nhà tiếng Pháp nói răng?
-         La maison.
-         Quyển sách nói răng?
-         Le livre
-         Cái nồi?
-         Con không biết.
-         Răng không biết. Học mà không biết à? Một roi. Vụt!
   Thằng Lắm oằn người vì roi của ba nó.
-         Cái chảo nói răng?
-         Ừ…ừ…con chưa học.
-         Răng chưa học? Học Pháp văn mà nói chưa học!? Một roi. Vút!

40 nhận xét:

  1. Anh đi học đi qua nhà em ới em cùng đi cho học cho vui anh nhé ! (~_~)

    Trả lờiXóa
  2. Ngày xưa đi học vất vả anh hè ? Mà học tiếng ngoại ngữ thời đó quả là khó khăn, bây chừ thì phổ biến rồi, ai có tiền giàu cho con đi du học, cuộc sống ngày 1 đi lên, ko đói khổ như ngày xưa, những chuyện xưa cũ của anh kể lại vẫn thấy ấm lòng 1 thời khốn khó lắm

    Chúc anh vui khỏe, bình an nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bây giờ vật chất có thừa...nhưng không phải ai cũng được vậy!

      Xóa
  3. Hồi EMT học thì không còn dạy ngoại ngữ nữa .Kỷ niệm khi học cấp Tiểu học để lại nhiều ấn tượng anh NH nhỉ.
    Tội nghiệp " thằng Lắm " vì bị đòn vô lý .
    Chúc anh Ngu Ho luôn vui nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhưng bây giờ tiếng Anh đã được dạy từ mẫu giáo!

      Xóa
  4. Sang thăm chúc anh đêm bình an anh nhé.

    Trả lờiXóa
  5. Một roi.
    Vút
    Cái âm thanh đáng sợ ấy còn vang đến bây giờ. Nhưng... nghe thương làm sao!
    "...suýt bị thằng Bốn đánh vì vẻ trắng trẻo, đẹp trai của con nhà thành thị." Hèn chi bây giờ vào chơi blogspot huynh bị các chị trêu ghẹo hoài .
    Kỷ niệm khi xưa còn bé được huynh kể lại thật sống động. Chúc huynh ngày mới vui khỏe .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn R ghé thăm. Khỏe hẳn rồi cho nên "quậy tưng bừng" hả?

      Xóa
  6. HD rất thích Pháp văn , khi vào đệ thất đã chọn tiếng Pháp để học anh ạ, và có thời gian sau giải phóng dầu không còn học nữa vẫn cứ đem quyển '' Cours de Langue et de Civilisation Française" của G. Mauger ra để ê a...
    HD cũng được ông nội dạy khi đọc sai nhưng may mắn là ông nội có thời gian làm thông dịch cho Pháp nên HD không bị đòn
    Đọc bài của anh tự dưng nhớ ông nội ngày xưa quá, vì có lẽ HD là đứa cháu duy nhất được ông dạy học
    Chúc anh ngày vui nhiều nhé .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tiếng Pháp nghe hay nhưng grammaire khó quá! Thế hệ của huynh phải học Pháp văn bằng bộ sách Mauger từ đệ thất đến đệ nhất. Ở Huế người ta gọi bộ sách này bằng tên tác giả cho gọn. Đó là một bộ sách hay. Học nó, ngoài văn chương và ngữ pháp..., mình như thể được đi du lịch nước Pháp!

      Xóa
  7. "Tôi đi học" nhiều kỳ của anh đọc thú vị lắm! Học sinh trường làng thiệt dễ thương!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Giaolang! Những kỷ niệm thời con trẻ kể lại cho vui, chỉ sợ nhàm "tai" và mất thì giờ người đọc!

      Xóa
  8. Những kỷ niệm thời học sinh tiểu học nhiều lúc chúng ta vẫn nhớ như in, mình nhớ ngày xưa học bài tiếng Pháp về con gà:
    Voici le coq coque rico..., nhớ cả tiếng roi đập lên mu bàn tay,tiếng giày nện ở hành lang khi quan thanh tra đi kiểm tra....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vậy là hồi đó chị học trường "ngon" rồi! Chị thấy đó, chỗ tôi học không có cả cái hiên rộng rộng phía trước! Nhưng bây giờ nhớ lại vẫn tiếc!!!

      Xóa
    2. Hồ itiểu học mình học trường Lê Ngọc Hân, đến bây giờ mình vẫn nhớ hình ảnh bà giáo Ngọc bị lé một mắt khét tiếng ác ...

      Xóa
  9. Có còn thuôc bài Học thuộc lòng nào không? Ghi lại cho với!

    Trả lờiXóa
  10. Sang thăm và chúc anh chiều thứ 5 nhiều niềm vui và luôn bình an

    Trả lờiXóa
  11. đọc bài văn..và những gì anh kể thì dứt khoát anh phải hơn LÚA cả chục tuổi rồi.và chương trình pháp văn bắt buộc cấp tiểu học chỉ áp dụng từ thập niên 50 trở về trước..LÚA vào học tiểu học đầu thập niên 60 đã kg còn chương trình pháp văn anh à...

    Trả lờiXóa
  12. Cho học sinh hát những bài hát đơn giản, dễ nhớ như Bạch Đằng Giang, Nước non Lam Sơn... là một cách học lịch nhẹ nhàng dễ thấm.Tiếc thay bây giờ không còn ai dạy theo cách đó nữa.

    Trả lờiXóa
  13. Trí nhớ của anh tốt thật...mà viết sống động hay ghê! Hồi còn nhỏ ST học tiếng Trung khá tốt...vậy mà bây giờ chỉ nói được vài câu thông thường thôi à!

    Trả lờiXóa
  14. ''Cu xê ta biết cu xê mấy
    Nớp đít ta thời ...nớp đít rung ...''(CN).....hihi....
    .
    Cuối tuần vui khoẻ nhhes -chủ nhà ơi -

    Trả lờiXóa
  15. Vậy thì cái ông này hay phết nhỉ . mình mà có ông bố hay đáng thế này, mà mình lại chả biết cái gì thế này, chắc dám đi bụi lắm đây! hihi.................

    Trả lờiXóa
  16. NT qua thăm anh ngu ho. Chúc anh một ngày mới vui, khỏe. Nếu còn đi dạy học không VÚT học trò như ngày xưa của thầy.

    Trả lờiXóa
  17. quan trọng là "thằng bốn" ngày xưa có đọc entry nầy không mới là vấn đề, nhưng mộc cũng chỉ đùa tí thôi chứ ngày xưa học ít nhưng hiểu nhiều, nhớ lâu, đặc biệt là hình ảnh người thầy rất ấn tượng, là điểm nhấn, là hình tượng, là mốc son cho học sinh rèn luyện phấn đấu trưởng thành ... một giáo viên!

    Trả lờiXóa
  18. Chủ nhà đi tặng hoa 20/10 chưa về kìa -Bận rộn quá hả bạn ơi -

    Trả lờiXóa
  19. Nghe anh kể vui quá. em bắt đầu đi học mẫu giáo thì đi sơ tán về nông thôn B52 oanh tạc thủ đô vậy là chúng em chẳng được học chữ tây, chữ tàu anh ạ và chỉ được học chữ oa, oa thôi...
    chúc anh có một bài hồi ký thật hay ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Qua nhà bạn nhưng chẳng biết đường nào vào nhà???

      Xóa
  20. Trong chiến tranh mà, mọi cái đều thiệt thòi. sang thăm anh, chúc anh buổi tối an lành

    Trả lờiXóa
  21. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  22. thăm anh bài viết thật hay anh ạ

    Trả lờiXóa
  23. Tam Anh ghé thăm anh và xin chúc anh đón tuần mới vui vẻ nhé!
    http://c.editingmyspace.com/files/en/good.week/good_week_002.gif

    Trả lờiXóa
  24. Giá mà rảnh rang,ngồi nghe anh kể và viết thành 01 cuốn tiểu thuyết thì thua chi TÔ HOÀI.

    Trả lờiXóa
  25. Trường làng anh thuộc loại sang đó, hồi nhỏ Sóc ở vùng quê Cà Mau, trường là một ngôi nhà lớn (theo cái nhìn trẻ con!) có 5 lóp: từ lớp năm đến lớp nhất, do một ông giáo già dạy, một tấm bảng đen dài bằng chiều ngang lớp học... chắc anh hỏi làm sao thầy dạy được cả 5 lớp cùng 2 buổi như nhau, Sóc chỉ nhớ là mình biết đọc, biết viết từ trường nay, năm sau ra tỉnh học lớp tư!

    Trả lờiXóa
  26. Thăm anh, chúc bình an anh nhé.

    Trả lờiXóa
  27. Lâu quá mới ghé sang thăm anh chúc anh luôn vui và hạnh phúc nhé!

    Trả lờiXóa
  28. Em ghé thăm anh, chúc anh tuần mới vui, khỏe và bình an anh nhé

    Trả lờiXóa
  29. Cái sự học lúc nào, ở cấp nào cũng nhọc nhằn, anh nhỉ . Vậy mà có nhiều người cứ mắng : Chỉ có việc ăn với học.....Khổ thế. PM sang thăm anh, chúc ngày nghỉ ấm áp nhé.

    Trả lờiXóa